Nghị định 62/2002/NĐ-CP của Chính phủ sửa đổi, bổ sung một số điều của Nghị định số 67/1999/NĐ-CP ngày 07/8/1999 của Chính phủ về việc quy định chi tiết và hướng dẫn thi hành Luật Khiếu nại, tố cáo
- Tổng hợp lại tất cả các quy định pháp luật còn hiệu lực áp dụng từ văn bản gốc và các văn bản sửa đổi, bổ sung, đính chính…
- Khách hàng chỉ cần xem Nội dung MIX, có thể nắm bắt toàn bộ quy định pháp luật hiện hành còn áp dụng, cho dù văn bản gốc đã qua nhiều lần chỉnh sửa, bổ sung.
thuộc tính Nghị định 62/2002/NĐ-CP
Cơ quan ban hành: | Chính phủ |
Số công báo: | Đã biết Vui lòng đăng nhập tài khoản gói Tiêu chuẩn hoặc Nâng cao để xem Số công báo. Nếu chưa có tài khoản Quý khách đăng ký tại đây! |
Số hiệu: | 62/2002/NĐ-CP |
Ngày đăng công báo: | Đang cập nhật |
Loại văn bản: | Nghị định |
Người ký: | Phan Văn Khải |
Ngày ban hành: | 14/06/2002 |
Ngày hết hiệu lực: | Đã biết Vui lòng đăng nhập tài khoản gói Tiêu chuẩn hoặc Nâng cao để xem Ngày hết hiệu lực. Nếu chưa có tài khoản Quý khách đăng ký tại đây! |
Áp dụng: | |
Tình trạng hiệu lực: | Đã biết Vui lòng đăng nhập tài khoản gói Tiêu chuẩn hoặc Nâng cao để xem Tình trạng hiệu lực. Nếu chưa có tài khoản Quý khách đăng ký tại đây! |
Lĩnh vực: | Khiếu nại-Tố cáo, Tư pháp-Hộ tịch |
TÓM TẮT VĂN BẢN
Nội dung tóm tắt đang được cập nhật, Quý khách vui lòng quay lại sau!
tải Nghị định 62/2002/NĐ-CP
NGHỊ ĐỊNH
CỦA CHÍNH PHỦ SỐ 62/2002/NĐ-CP NGÀY 14 THÁNG 6 NĂM 2002
SỬA ĐỔI, BỔ SUNG MỘT SỐ ĐIỀU CỦA NGHỊ ĐỊNH SỐ 67/1999/NĐ-CP
NGÀY 07 THÁNG 8 NĂM 1999 QUY ĐỊNH CHI TIẾT VÀ
HƯỚNG DẪN THI HÀNH LUẬT KHIẾU NẠI, TỐ CÁO
CHÍNH PHỦ
Căn cứ Luật Tổ chức Chính phủ ngày 25 tháng 12 năm 2001;
Căn cứ Luật Khiếu nại, tố cáo ngày 02 tháng 12 năm 1998;
Theo đề nghị của Tổng Thanh tra Nhà nước,
NGHỊ ĐỊNH:
Điều 1. Nay sửa đổi, bổ sung các điều: Điều 5, Điều 12, Điều 13, Điều 15, Điều 17 và Điều 43 của Nghị định số 67/1999/NĐ-CP ngày 07 tháng 8 năm 1999 quy định chi tiết và hướng dẫn thi hành Luật Khiếu nại, tố cáo như sau:
1. Điều 5 được sửa đổi như sau:
"Điều 5. Cơ quan Nhà nước khi nhận được đơn khiếu nại thì xử lý như sau:
1. Đối với đơn khiếu nại thuộc thẩm quyền giải quyết của mình và có đủ các điều kiện quy định tại Điều 1 của Nghị định này thì cơ quan nhận được phải thụ lý để giải quyết; trong trường hợp đơn khiếu nại có chữ ký của nhiều người thì có trách nhiệm hướng dẫn người khiếu nại viết thành đơn riêng để thực hiện việc khiếu nại;
2. Đối với đơn khiếu nại thuộc thẩm quyền giải quyết của mình nhưng không đủ các điều kiện thụ lý để giải quyết theo quy định tại Điều 1 của Nghị định này thì có trách nhiệm trả lời bằng văn bản cho người khiếu nại biết rõ lý do;
3. Đối với đơn vừa có nội dung khiếu nại, vừa có nội dung tố cáo thì cơ quan nhận được có trách nhiệm xử lý nội dung khiếu nại theo quy định tại điểm 1, điểm 2 và điểm 5 của Điều này, còn nội dung tố cáo thì xử lý theo quy định tại Điều 43 của Nghị định này;
4. Đối với đơn khiếu nại thuộc thẩm quyền giải quyết của cấp dưới nhưng quá thời hạn quy định mà chưa được giải quyết thì cơ quan cấp trên trực tiếp xử lý như quy định tại khoản 2 Điều 17 của Nghị định này;
5. Đối với đơn khiếu nại không thuộc thẩm quyền giải quyết của mình, đơn khiếu nại về vụ việc đã có quyết định giải quyết khiếu nại cuối cùng thì cơ quan nhận được đơn không có trách nhiệm thụ lý mà thông báo và chỉ dẫn cho người khiếu nại bằng văn bản. Việc thông báo chỉ thực hiện một lần đối với một vụ việc khiếu nại; trong trường hợp người khiếu nại gửi kèm giấy tờ, tài liệu là bản gốc liên quan đến vụ việc khiếu nại thì cơ quan nhận được đơn trả lại các giấy tờ, tài liệu đó cho người khiếu nại".
2. Điều 12 được sửa đổi, bổ sung như sau:
"Điều 12.
1. Chủ tịch ủy ban nhân dân cấp tỉnh có trách nhiệm giải quyết khiếu nại thuộc thẩm quyền theo trình tự, thủ tục quy định tại Luật Khiếu nại, tố cáo.
a) Đối với khiếu nại quyết định hành chính, hành vi hành chính của mình thì Chủ tịch ủy ban nhân dân cấp tỉnh giao cho Thủ trưởng cơ quan chuyên môn thuộc ủy ban nhân dân cấp tỉnh hoặc Chánh Thanh tra cấp tỉnh xem xét, kết luận và kiến nghị việc giải quyết;
b) Đối với khiếu nại mà Chủ tịch ủy ban nhân dân cấp huyện đã giải quyết nhưng còn có khiếu nại, khiếu nại mà Giám đốc Sở đã giải quyết nhưng còn có khiếu nại mà nội dung thuộc phạm vi quản lý của mình thì Chủ tịch ủy ban nhân dân cấp tỉnh giao cho Chánh Thanh tra cấp tỉnh tiến hành xác minh, kết luận và kiến nghị việc giải quyết;
c) Căn cứ vào báo cáo xác minh, kết luận và kiến nghị việc giải quyết khiếu nại, Chủ tịch ủy ban nhân dân cấp tỉnh ra quyết định giải quyết hoặc uỷ quyền cho Chánh Thanh tra cấp tỉnh ra quyết định giải quyết theo quy định tại khoản 2 Điều 20 của Nghị định này và theo thời hạn quy định tại Luật Khiếu nại, tố cáo. Quyết định giải quyết đối với khiếu nại nêu tại điểm a khoản 1 Điều này là quyết định giải quyết khiếu nại lần đầu; quyết định giải quyết đối với khiếu nại nêu tại điểm b khoản 1 Điều này là quyết định giải quyết khiếu nại cuối cùng.
Đối với những vụ việc phức tạp thì trước khi ký quyết định giải quyết khiếu nại cuối cùng, Chủ tịch ủy ban nhân dân cấp tỉnh phải tham khảo ý kiến của Bộ, cơ quan ngang Bộ, cơ quan thuộc Chính phủ về những nội dung có liên quan đến chức năng quản lý nhà nước của Bộ, ngành đó.
Khi tham khảo ý kiến phải nêu rõ nội dung vụ việc và những nội dung cần tham khảo ý kiến. Bộ, cơ quan ngang Bộ, cơ quan thuộc Chính phủ nhận được đề nghị tham khảo ý kiến có trách nhiệm trả lời trong thời hạn 15 ngày, kể từ ngày nhận được đề nghị.
2. Chủ tịch Uỷ ban nhân dân cấp tỉnh hoặc Chánh Thanh tra cấp tỉnh được uỷ quyền ra quyết định giải quyết có trách nhiệm gửi quyết định giải quyết khiếu nại cho người khiếu nại, người bị khiếu nại, người có quyền, lợi ích liên quan; nếu là quyết định giải quyết khiếu nại cuối cùng thì gửi Tổng Thanh tra Nhà nước; nếu là quyết định giải quyết lần đầu thì gửi Bộ trưởng, Thủ trưởng cơ quan ngang Bộ, Thủ trưởng cơ quan thuộc Chính phủ có thẩm quyền giải quyết tiếp theo đối với vụ việc khiếu nại đó; đối với những vụ việc phức tạp thì mời người khiếu nại, người bị khiếu nại, người có quyền, lợi ích liên quan, đại diện cơ quan có liên quan đến để công bố công khai quyết định giải quyết khiếu nại.
3. Chủ tịch Uỷ ban nhân dân cấp tỉnh có trách nhiệm thi hành, tổ chức thi hành quyết định giải quyết khiếu nại có hiệu lực pháp luật trong phạm vi trách nhiệm của mình; kiểm tra, đôn đốc cơ quan, đơn vị cấp dưới trong việc thi hành quyết định giải quyết khiếu nại đã có hiệu lực pháp luật.
4. Chủ tịch Uỷ ban nhân dân cấp tỉnh trước khi ký quyết định giải quyết khiếu nại cuối cùng đối với những vụ việc phức tạp, có nhiều người khiếu nại về một nội dung, phải trực tiếp đối thoại với người khiếu nại, người bị khiếu nại, người giải quyết khiếu nại trước đó, người có quyền và lợi ích liên quan.
Khi tổ chức đối thoại, người giải quyết khiếu nại phải công bố báo cáo kết quả thẩm tra xác minh vụ việc, những chứng cứ, căn cứ pháp luật liên quan đến giải quyết vụ việc và thông báo dự kiến xử lý vụ việc đó. Những người tham gia đối thoại có quyền phát biểu ý kiến, đưa ra bằng chứng liên quan đến vụ việc và những yêu cầu của mình. Việc đối thoại phải được lập thành biên bản".
3. Điều 13 được sửa đổi, bổ sung như sau:
"Điều 13.
1. Bộ trưởng, Thủ trưởng cơ quan ngang Bộ, Thủ trưởng cơ quan thuộc Chính phủ có trách nhiệm giải quyết khiếu nại thuộc thẩm quyền theo trình tự, thủ tục quy định tại Luật Khiếu nại, tố cáo.
a) Đối với khiếu nại quyết định hành chính, hành vi hành chính của mình, của cán bộ, công chức do mình quản lý trực tiếp thì Bộ trưởng, Thủ trưởng cơ quan ngang Bộ, Thủ trưởng cơ quan thuộc Chính phủ giao cho Thủ trưởng Cục, Vụ, đơn vị chức năng hoặc Chánh Thanh tra cùng cấp xem xét, kết luận và kiến nghị việc giải quyết;
b) Đối với khiếu nại mà Thủ trưởng cơ quan thuộc Bộ, thuộc cơ quan ngang Bộ, thuộc cơ quan thuộc Chính phủ, Chủ tịch ủy ban nhân dân cấp tỉnh, Giám đốc Sở đã giải quyết nhưng còn có khiếu nại mà thuộc thẩm quyền giải quyết của mình thì giao cho Chánh Thanh tra cùng cấp tiến hành xác minh, kết luận và kiến nghị việc giải quyết;
c) Căn cứ vào báo cáo xác minh, kết luận và kiến nghị việc giải quyết khiếu nại, Bộ trưởng, Thủ trưởng cơ quan ngang Bộ, Thủ trưởng cơ quan thuộc Chính phủ ra quyết định giải quyết trong thời hạn quy định tại Luật Khiếu nại, tố cáo. Quyết định giải quyết khiếu nại nêu tại điểm a khoản 1 Điều này là quyết định giải quyết khiếu nại lần đầu; quyết định giải quyết khiếu nại nêu tại điểm b khoản 1 Điều này của Bộ trưởng, Thủ trưởng cơ quan ngang Bộ là quyết định giải quyết khiếu nại cuối cùng.
Đối với những vụ việc phức tạp thì trước khi ký quyết định giải quyết khiếu nại cuối cùng, Bộ trưởng, Thủ trưởng cơ quan ngang Bộ phải tham khảo ý kiến của Bộ, ngành về những nội dung có liên quan đến lĩnh vực quản lý nhà nước của Bộ, ngành đó và của Uỷ ban nhân dân cấp tỉnh nơi xảy ra vụ việc khiếu nại.
Khi tham khảo ý kiến phải nêu rõ nội dung vụ việc và những nội dung cần tham khảo ý kiến. Cơ quan nhận được đề nghị tham khảo ý kiến có trách nhiệm trả lời trong thời hạn 15 ngày, kể từ ngày nhận được đề nghị.
2. Bộ trưởng, Thủ trưởng cơ quan ngang Bộ, Thủ trưởng cơ quan thuộc Chính phủ có trách nhiệm gửi quyết định giải quyết khiếu nại cho người khiếu nại, người bị khiếu nại, người có quyền, lợi ích có liên quan và Tổng Thanh tra Nhà nước; đối với những vụ việc phức tạp thì mời người khiếu nại, người bị khiếu nại, người có quyền, lợi ích liên quan, đại diện cơ quan có liên quan đến để công bố công khai quyết định giải quyết khiếu nại.
3. Bộ trưởng, Thủ trưởng cơ quan ngang Bộ, Thủ trưởng cơ quan thuộc Chính phủ có trách nhiệm thi hành, tổ chức thi hành quyết định giải quyết khiếu nại có hiệu lực pháp luật trong phạm vi trách nhiệm của mình; kiểm tra, đôn đốc cơ quan, đơn vị thuộc thẩm quyền quản lý của mình trong việc thi hành quyết định giải quyết khiếu nại đã có hiệu lực pháp luật.
4. Bộ trưởng, Thủ trưởng cơ quan ngang Bộ trước khi ký quyết định giải quyết khiếu nại cuối cùng đối với những vụ việc phức tạp, có nhiều người khiếu nại về một nội dung, phải trực tiếp đối thoại với người khiếu nại, người bị khiếu nại, người giải quyết khiếu nại trước đó, người có quyền và lợi ích liên quan.
Khi tổ chức đối thoại, người giải quyết khiếu nại phải công bố báo cáo kết quả thẩm tra xác minh vụ việc, những chứng cứ, căn cứ pháp luật liên quan đến giải quyết vụ việc và thông báo dự kiến xử lý vụ việc đó. Những người tham gia đối thoại có quyền phát biểu ý kiến, đưa ra bằng chứng liên quan đến vụ việc và những yêu cầu của mình. Việc đối thoại phải được lập thành biên bản".
4. Điều 15 được sửa đổi, bổ sung như sau:
"Điều 15.
1. Quyết định giải quyết khiếu nại cuối cùng phải được các cơ quan, tổ chức, cá nhân có trách nhiệm thi hành nghiêm chỉnh.
Quyết định giải quyết khiếu nại cuối cùng chỉ được xem xét lại khi phát hiện có tình tiết mới hoặc có dấu hiệu vi phạm pháp luật gây thiệt hại đến lợi ích của Nhà nước, quyền và lợi ích hợp pháp của công dân, cơ quan, tổ chức.
Người đã ra quyết định giải quyết khiếu nại cuối cùng khi phát hiện có tình tiết mới hoặc quyết định giải quyết khiếu nại đó có vi phạm pháp luật gây thiệt hại đến lợi ích của Nhà nước, quyền và lợi ích hợp pháp của công dân, cơ quan, tổ chức, hoặc có yêu cầu của những người quy định tại khoản 2 và khoản 3 Điều này thì phải tự xem xét lại để ban hành quyết định mới thay thế quyết định giải quyết khiếu nại có vi phạm pháp luật.
2. Bộ trưởng, Thủ trưởng cơ quan ngang Bộ, Thủ trưởng cơ quan thuộc Chính phủ khi phát hiện quyết định giải quyết khiếu nại cuối cùng của Chủ tịch ủy ban nhân dân cấp tỉnh có nội dung liên quan đến chức năng quản lý nhà nước của Bộ, ngành mình có tình tiết mới hoặc có dấu hiệu vi phạm pháp luật gây thiệt hại đến lợi ích của Nhà nước, quyền và lợi ích hợp pháp của công dân, cơ quan, tổ chức thì yêu cầu người đã ban hành quyết định đó xem xét lại; trong thời hạn 30 ngày, nếu yêu cầu đó không được thực hiện thì tiến hành xác minh, kết luận và kiến nghị Thủ tướng Chính phủ xem xét, quyết định.
3. Tổng Thanh tra Nhà nước khi phát hiện quyết định giải quyết khiếu nại cuối cùng của Bộ trưởng, Thủ trưởng cơ quan ngang Bộ có tình tiết mới hoặc có dấu hiệu vi phạm pháp luật gây thiệt hại đến lợi ích của Nhà nước, quyền và lợi ích hợp pháp của công dân, cơ quan, tổ chức thì yêu cầu người đã ban hành quyết định đó xem xét lại; trong thời hạn 30 ngày, nếu yêu cầu đó không được thực hiện thì tiến hành xác minh, kết luận và kiến nghị Thủ tướng Chính phủ xem xét, quyết định.
4. Thời hiệu yêu cầu xem xét lại quyết định giải quyết khiếu nại cuối cùng quy định tại khoản 2, khoản 3 của Điều này là 12 tháng, kể từ ngày quyết định đó có hiệu lực thi hành".
5. Điều 17 được sửa đổi, bổ sung như sau:
"Điều 17.
1. Thủ trưởng cơ quan Nhà nước có trách nhiệm chỉ đạo, kiểm tra, đôn đốc các cơ quan, đơn vị cấp dưới giải quyết kịp thời các khiếu nại thuộc thẩm quyền.
2. Thủ trưởng cơ quan Nhà nước khi nhận được khiếu nại thuộc thẩm quyền của cấp dưới trực tiếp nhưng quá thời hạn quy định mà chưa được giải quyết thì yêu cầu cấp dưới phải giải quyết, đồng thời có trách nhiệm chỉ đạo, kiểm tra, đôn đốc việc giải quyết của cấp dưới và áp dụng các biện pháp theo thẩm quyền để xử lý đối với người thiếu trách nhiệm hoặc cố tình trì hoãn việc giải quyết khiếu nại đó. Trong trường hợp cần áp dụng biện pháp vượt quá thẩm quyền của mình thì kiến nghị cơ quan Nhà nước có thẩm quyền để xử lý".
6. Điều 43 được sửa đổi, bổ sung như sau:
"Điều 43.
1. Cơ quan Nhà nước nhận được đơn tố cáo có trách nhiệm phân loại và xử lý như sau:
a) Nếu tố cáo thuộc thẩm quyền giải quyết của mình thì phải thụ lý để giải quyết theo đúng trình tự, thủ tục quy định của Luật Khiếu nại, tố cáo và Nghị định này.
b) Nếu tố cáo không thuộc thẩm quyền giải quyết của mình thì chậm nhất là trong thời hạn 10 ngày, kể từ ngày nhận được phải chuyển đơn tố cáo hoặc bản ghi lời tố cáo và các tài liệu, chứng cứ liên quan (nếu có) cho người có thẩm quyền giải quyết.
c) Không xem xét, giải quyết những tố cáo giấu tên, mạo tên, không rõ địa chỉ, không có chữ ký trực tiếp mà sao chụp chữ ký hoặc những tố cáo đã được cấp có thẩm quyền xem xét, kết luận nay tố cáo lại nhưng không có thêm tài liệu, chứng cứ mới.
d) Nếu tố cáo hành vi phạm tội thì chuyển cho cơ quan Điều tra, Viện Kiểm sát xử lý theo quy định tại Điều 71 của Luật Khiếu nại, tố cáo.
2. Trong trường hợp hành vi bị tố cáo gây thiệt hại hoặc đe dọa gây thiệt hại nghiêm trọng đến lợi ích của Nhà nước, của tập thể, tính mạng, tài sản của công dân thì cơ quan nhận được phải báo ngay cho cơ quan chức năng để có biện pháp ngăn chặn.
3. Trong trường hợp Thủ trưởng cơ quan Nhà nước các cấp, các ngành nhận được thông tin người tố cáo bị đe doạ, trù dập, trả thù thì phải có trách nhiệm chỉ đạo hoặc phối hợp với cơ quan chức năng liên quan làm rõ, có biện pháp bảo vệ người tố cáo, ngăn chặn và đề nghị cấp có thẩm quyền xử lý theo quy định của pháp luật người có hành vi đe doạ, trù dập, trả thù người tố cáo".
Điều 2. Tổng Thanh tra Nhà nước, các Bộ trưởng, Thủ trưởng cơ quan ngang Bộ, Thủ trưởng cơ quan thuộc Chính phủ, Chủ tịch ủy ban nhân dân các tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương có trách nhiệm tổ chức thực hiện Nghị định này.
Điều 3. Nghị định này có hiệu lực sau 15 ngày, kể từ ngày ký. Các quy định trước đây trái Nghị định này đều bãi bỏ.
THE GOVERNMENT | SOCIALISTREPUBLIC OF VIET NAM |
No: 62/2002/ND-CP | Hanoi, June 14, 2002 |
DECREE
AMENDING AND SUPPLEMENTING A NUMBER OF ARTICLES OF THE GOVERNMENT’S DECREE No. 67/1999/ND-CP OF AUGUST 7, 1999 WHICH DETAILED AND GUIDED THE IMPLEMENTATION OF THE LAW ON COMPLAINTS AND DENUNCIATIONS
THE GOVERNMENT
Pursuant to the December 25, 2001 Law on Organization of the Government;
Pursuant to the December 2, 1998 Law on Complaints and Denunciations;
At the proposal of the State Inspector General,
DECREES:
Article 1.-To hereby amend and supplement Articles 5, 12, 13, 15, 17 and 43 of the August 7, 1999 Decree No.67/1999/ND-CP detailing and guiding the implementation of the Law on Complaints and Denunciations as follows:
1. Article 5 is amended as follows:
"Article 5.-Upon receiving letters of complaint, the State bodies shall handle them as follows:
1. For letters of complaint which fall under their settling jurisdiction and satisfy the conditions prescribed in Article 1 of this Decree, the receiving agencies shall have to accept, process and settle them; where a letter of complaint is signed by many persons, the receiving agency shall have to guide the complainants to write separate letters of complaints;
2. For letters of complaint which fall under their settling jurisdiction but fail to satisfy the conditions for being accepted, processed and settled according to the provisions in Article 1 of this Decree, the receiving agencies shall have to reply the complainants in writing, clearly stating the reasons therefor;
3. For letters of complaint, which contain both complaints and denunciations, the receiving agencies shall have to handle the complaints according to the provisions at Points 1, 2 and 5 of this Article and the denunciations according to the provisions in Article 43 of this Decree;
4. For letters of complaint which fall under the settling jurisdiction of their subordinate agencies but have been left unsettled past the prescribed time limits, the immediate superior bodies shall directly handle them as provided for at Point 2, Article 17 of this Decree;
5. For letters of complaint which do not fall under their settling jurisdiction and letters of complaint about matters which have been settled by the final decisions, the complaint-receiving bodies shall not have to accept and process them but issue written notices and guidance thereon to the complainants. The notification shall be made only once for each complained matter; where a complainant sends together with the letter of complaint the original documents or papers relating to the complained matter, the complaint-receiving body shall return them to the complainant."
2. Article 12 is amended and supplemented as follows:
"Article 12.-
1. The presidents of the provincial-level People’s Committees shall have to settle complaints falling under their jurisdiction according to the order and procedures prescribed in the Law on Complaints and Denunciations.
a/ With regard to complaints about their own administrative decisions and/or acts, the presidents of the provincial-level People’s Committees shall assign the heads of the specialized agencies under the provincial-level People’s Committees or the provincial-level chief inspectors to consider them, make conclusions thereon and propose solutions thereto;
b/ With regard to complaints which have already been settled by the presidents of the district-level People’s Committees or the directors of the provincial-level Services but are further lodged and have contents falling within the scope of their management, the provincial-level People’s Committee presidents shall assign the provincial-level chief inspectors to make verifications and conclusions thereon and propose solutions thereto;
c/ Basing themselves on the verification reports, conclusions and proposed solutions, the provincial-level People’s Committee presidents shall issue settling decisions or authorize the provincial-level chief inspectors to issue settling decisions according to the provisions in Clause 2, Article 20 of this Decree and within the time limits prescribed in the Law on Complaints and Denunciations. The decisions on the settlement of complaints mentioned at Point a, Clause 1 of this Article shall be the first complaint-settling decisions; the decisions on the settlement of complaints mentioned at Point b, Clause 1 of this Article shall be the final ones.
For complicated matters, before signing the final complaint-settling decisions, the provincial-level People’s Committee presidents shall have to consult ministries, ministerial-level agencies or agencies attached to the Government on the contents related to the latter’s State management functions.
In consultation, the matters contents and the to be-consulted contents must be pointed out. The ministries, ministerial-level agencies and agencies attached to the Government that receive the written consulting requests shall have to reply within 15 days thereafter.
2. The provincial-level People’s Committee presidents or chief inspectors authorized to issue settling decisions shall have to send such decisions to the complainants, the complained persons and the persons with involved rights and interests; if they are the final complaint-settling decisions, they shall also be sent to the State Inspector General; if they are the first complaint-settling decisions, they shall be sent to the ministers, the heads of the ministerial-level agencies and the heads of the agencies attached to the Government, who are competent to continue settling such complaints; for complicated matters, the complainants, the complained persons, the persons with involved rights and interests and the representatives of the concerned agencies shall be invited to witness the publicization of the complaint-settling decisions.
3. The provincial-level People’s Committee presidents shall have to enforce and organize the enforcement of legally effective complaint-settling decisions within the ambit of their responsibilities; and inspect and urge the enforcement thereof by their subordinate agencies and units.
4. The provincial-level People’s Committee presidents shall, before signing the final complaint-settling decisions on complicated cases where many persons complain about one matter, have to talk directly with the complainants, the complained persons, the persons having previously settled the complaints and the persons with involved rights and interests.
When organizing such dialogues, the complaint-settling persons shall have to make public the matter-verification reports, evidences and legal bases relating to the settlement of the matters and announce the planned handling thereof. The dialogue participants shall have the right to give their opinions and evidences related to the matters as well as their requests. The dialogues must be recorded in writing."
3. Article 13 is amended and supplemented as follows:
"Article 13.-
1. The ministers, the heads of the ministerial-level agencies and the heads of the agencies attached to the Government shall have to settle complaints falling under their jurisdiction according to the order and procedures prescribed in the Law on Complaints and Denunciations.
a/ With regard to complaints about administrative decisions and/or acts of their own, or their officials and employees, the ministers, the heads of the ministerial-level agencies or the heads of the agencies attached to the Government shall assign the department directors, the heads of functional units or the chief inspectors of the same level to consider them, make conclusions thereon and propose solutions thereto;
b/ With regard to complaints which have already been settled by the heads of the bodies under the ministries, the ministerial-level agencies or the agencies attached to the Government, the presidents of the provincial-level People’s Committees or the directors of the provincial/municipal Services, but which are still further lodged and fall under their settling jurisdiction, the chief inspectors of the same level shall be assigned to make verifications and conclusions thereon and propose solutions thereto;
c/ Basing themselves on the verification reports, conclusions and proposed solutions to the settlement of complaints, the ministers, the heads of the ministerial-level agencies and the heads of the agencies attached to the Government shall issue the settling decisions within the time limits prescribed in the Law on Complaints and Denunciations. The decisions on the settlement of complaints mentioned at Point a, Clause 1 of this Article shall be the first complaint-settling decisions; the decisions on the settlement of complaints mentioned at Point b, Clause 1 of this Article, of the ministers or the heads of the ministerial-level agencies, shall be the final ones.
For complicated matters, before signing the final complaint-settling decisions, the ministers or the heads of the ministerial-level agencies shall have to consult other ministries and/or branches on the contents related to the latter’s State management domains, as well as the provincial-level People’s Committees of the localities where the complained matters arise.
In consultation, the matters contents and the to be-consulted contents must be pointed out. The consulted agencies shall have to reply within 15 days after receiving the written consulting requests.
2. The ministers, the heads of the ministerial-level agencies and the heads of the agencies attached to the Government shall have to send the complaint-settling decisions to the complainants, the complained persons, the persons with involved rights and interests and the State Inspector General; for complicated matters, the complainants, the complained persons, the persons with involved rights and interests and the representatives of concerned agencies shall be invited to witness the publicization of the complaint-settling decisions.
3. The ministers, the heads of the ministerial-level agencies and the heads of the agencies attached to the Government shall have to enforce and organize the enforcement of the legally effective complaint-settling decisions within the ambit of their responsibilities; and inspect and urge the agencies and units under their management in the enforcement thereof.
4. The ministers and the heads of the ministerial-level agencies shall, before signing the final complaint-settling decisions on complicated cases where many persons complain about one matter, have to talk directly with the complainants, the complained persons, the persons having previously settled the complaints and the persons with involved rights and interests.
When organizing such dialogues, the complaint-settling persons shall have to make public the matter-verification reports, evidences and legal bases relating to the settlement of the matters and notify the planned handling thereof. The dialogue participants shall have the right to give their opinions and evidences related to the matters as well as their requests. The dialogues must be recorded in writing."
4. Article 15 is amended and supplemented as follows:
"Article 15.-
1. The final decisions on the settlement of complaints must be strictly implemented by responsible organizations and individuals.
The final decisions on the settlement of complaints shall be reviewed only upon the detection of new circumstances or signs of law violations, which cause damage to the State’s interests or legitimate rights and interests of citizens, agencies and/or organizations.
The persons who have issued the final complaint-settling decisions, when detecting new circumstances or finding out that such decisions breach law, thus causing damage to the State’s interests or legitimate rights and interests of citizens, agencies and/or organizations or if requested by the persons defined in Clauses 2 and 3 of this Article, shall have to review such decisions in order to issue the new ones in replacement of the law-breaking decisions on the settlement of complaints.
2. The ministers, the heads of the ministerial-level agencies and/or the heads of the agencies attached to the Government, when detecting that the final complaint-settling decisions of provincial-level People’s Committee presidents having contents related to the State management functions of their respective ministries or branches reveal new circumstances or signs of law violation, thus causing damage to the State’s interests or legitimate rights and interests of citizens, agencies and/or organizations, shall request the decision makers to review them; within 30 days, if their request fails to be met, they shall make verification and conclusions and propose the Prime Minister to consider and decide thereon.
3. The State General Inspector, upon detecting that the final complaint-settling decisions of ministers or heads of the ministerial-level agencies reveal new circumstances or signs of law violations, thus causing damage to the State’s interests or legitimate rights and interests of citizens, agencies and/or organizations, shall request the decision makers to review them; within 30 days, if his request is not met, he shall make verification, conclusions and propose the Prime Minister to consider and decide thereon.
4. The statute of limitations for the review of final decisions on the settlement of complaints prescribed in Clauses 2 and 3 of this Article shall be 12 months as from the dates such decisions take effect."
5. Article 17 is amended and supplemented as follows:
"Article 17.-
1. The heads of the State bodies shall have to direct, inspect and urge their subordinate agencies and units in promptly settling complaints falling under their respective competence.
2. The heads of the State bodies, when receiving complaints which fall under the jurisdiction of their immediate subordinate agencies but have been left unsettled past the prescribed time limits, shall request their subordinate agencies to settle them and at the same time have to direct, inspect and urge the settlement by the latter and apply measures according to their competence in order to handle those persons who show irresponsibility or deliberately delay the settlement of such complaints. In cases where it is necessary to apply ultra vires measures, they shall propose them to the competent State agencies for handling."
6. Article 43 is amended and supplemented as follows:
"Article 43.-
1. Upon receiving written denunciations, a State body shall have to classify and handle them as follows:
a/ If the denunciations fall under its settling jurisdiction, it shall have to accept, process and settle them in strict compliance with the order and procedures prescribed in the Law on Complaints and Denunciations and this Decree.
b/ If the denunciations do not fall under its settling jurisdiction, within 10 days after receiving them, it shall have to transfer the written denunciations or recorded oral denunciations as well as relevant documents and evidences to the competent persons for settlement.
c/ Denunciations with unknown or falsified the names, with unknown addresses or with copied signatures instead of the original ones or denunciations which have already been considered and concluded by competent authorities but further lodged without new documents or evidences shall not be considered and settled.
d/ The denunciations about criminal acts shall be forwarded to the investigation agency and procuracy for handling according to the provisions of Article 27 of the Law on Complaints and Denunciations.
2. Where a denounced act causes or threatens to cause serious harms to the State’s and collectives interests or the citizens life and properties, the denunciation-receiving body shall have to immediately report it to the functional agency for preventive measures.
3. In cases where the heads of the State bodies of different levels or branches receive information that the denouncers have been intimidated, maltreated for retaliation or revenged, they shall have to direct or coordinate with the relevant functional agencies in verifying the information and taking measures to protect the denouncers and prevent such acts, and propose the competent authorities to handle according to law provisions the persons who have committed acts of intimidating, maltreating or revenging the denouncers."
Article 2.-The State Inspector General, the ministers, the heads of the ministerial-level agencies, the heads of the agencies attached to the Government and the presidents of the People’s Committees of the provinces and centrally-run cities shall have to organize the implementation of this Decree.
Article 3.-This Decree takes effect 15 days after its signing. The previous regulations, which are contrary to this Decree, are hereby annulled.
| ON BEHALF OF THE GOVERNMENT |
Vui lòng Đăng nhập tài khoản gói Nâng cao để xem đầy đủ bản dịch.
Chưa có tài khoản? Đăng ký tại đây
Lược đồ
Vui lòng Đăng nhập tài khoản gói Tiêu chuẩn hoặc Nâng cao để xem Lược đồ.
Chưa có tài khoản? Đăng ký tại đây
Chưa có tài khoản? Đăng ký tại đây